Thiên Thần Mũ Nâu

Nỗi Niềm Viễn Xứ



Nửa vòng trái đất mù khơi
Ngậm ngùi nỗi nhớ phương trời quê xa
sáu mươi năm biệt quê cha
sáu mươi năm viễn xứ tha phương cầu
Ba phần thế kỷ dãi dầu
Tháng ngày khắc khoải  nhớ mầu quê hương
Nhớ từng khu phố tên đường
Nhớ từng gò đất cánh đồng cỏ tươi
Bây giờ lạc lỏng xứ người
Cơm hàng quán trọ sống đời bôn ba
Tìm đâu ba bữa cơm nhà
Canh chua cá lóc dưa cà muối tiêu
Thức ăn dẫu chẳng bao nhiêu
Nhưng bằng bếp củi nồi niêu đậm đà
Mỗi trưa nằm võng đong đưa
Ngoài hiên tí tách tiếng mưa xứ mình
Ước sao dừng cuộc hành trình
Quay về mảnh đất thanh bình tuổi thơ

TTMN

Được bạn: Ct.ly đưa lên
vào ngày: 12 tháng 10 năm 2020

Bình luận về Bài thơ "Nỗi Niềm Viễn Xứ"